lời bài hát con đường đến trường

Biên chống - Trong đời từng loài người, ai cũng có thể có 1 thời học viên lưu niệm, người nào cũng trải qua tuyến phố cho tới ngôi trường, đi học. Con lối ấy hoàn toàn có thể lâu năm hoặc cụt, lối khu đất hoặc lối vật liệu bằng nhựa, lối vòng hoặc đường thẳng liền mạch, kể từ ngõ ngôi nhà cho tới cánh cổng ngôi trường. Con lối ấy ko tái diễn lúc nào, thường ngày là 1 trong những ngày vừa rồi giao mùa, giao phó mùa, với bao rét rét, với bao sắc color thay cho thay đổi của vạn vật thiên nhiên, của mưa của nắng và nóng, của sáng sủa của tối, của mon của ngày.

Ảnh minh họa.

Tuổi học tập trò lên đường nhập mùi hương đồng, mùi hương lúa, cặp sách cũng căng phồng gió máy đồng, gió máy ruộng, gió máy sông. Ôi cái ngôi trường xã, cái ngôi trường xưa, hành lang cửa số banh rời khỏi cánh đồng chén bát ngát, phóng tầm đôi mắt rời khỏi xa vời vượt qua lũy tre xã. Sân ngôi trường và bóng bàng, bóng phượng với hoa chục giờ nở quả thật nhịp đồng hồ thời trang, với giờ trống không ngôi trường rộn ràng. Đường cho tới ngôi trường ghi nhận những bước đi sáo trước tiên líu lô, ríu rít đồng minh cùng cả nhà, nằm trong phân chia nhau từng củ khoai nướng, bắp ngô luộc xuýt xoa cái rét giá chỉ, mỉm cười bốc sương. Rồi cả những vỏ hộp diêm ỉm chú dế nhỏ tỉ ê, hoặc chuyền nhau những bó đũa tiến công chuyền, tiến công chắt, hoặc những con cái gụ, con cái tảo tít thò lò, xoay như chong chóng của tuổi hạc thơ. Đường cho tới ngôi trường ghi vết ấn tuổi hạc học tập trò phát triển lối nối dài thêm hơn nữa, kể từ quốc bộ cho tới đèo nhau vì chưng xe đạp điện, bánh xe cộ tảo rộn ràng tấp nập, tíu tít, rồi những dòng sản phẩm lưu cây viết mực tím quyến luyến chia ly lưu luyến, bổi hổi.

Bạn đang xem: lời bài hát con đường đến trường

Tôi ghi nhớ trong thời điểm cuộc chiến tranh, lối cho tới ngôi trường lên đường bên dưới những lối giao thông vận tải hào chạy ngoắt ngoéo qua quýt bao ngõ thôn. Lớp con trẻ Cửa Hàng chúng tôi đầu team nón rơm được đan, được bện óng chuốt những sợi rơm vàng mùa gặt còn thơm nức vị lúa, hương thơm rơm cọ nham nháp má bản thân, sợi rơm quấn nhập sợi tóc hoe vàng khét nắng và nóng. Cứ thế Long rắn nối nhau nhấp nhô, bay bổng nhằm cho tới lán học tập được che lũy khu đất, xung xung quanh cỏ nẩy như tấm áo giáp xanh rì được ken vì chưng những thân mật tre, đôi mắt tre nẩy lặng lẽ trong tim lán học tập, rồi nảy lộc những búp măng mũm mĩm, tròn trĩnh xinh xắn như búp tay tuổi hạc học tập trò mới nhất rộng lớn. Tôi lại ghi nhớ cho tới những tuyến phố địa đạo nhưng mà giờ con trẻ học tập bài bác âm âm trong tim khu đất, ngọn đèn phân tử đỗ nảy lộc trong tim khu đất. Bài giảng của thầy, của cô ý trong tim khu đất lẹo cánh mang lại học tập trò tưởng tượng một phía khu đất phập phồng tràn tia nắng mùi hương hoa líu lô chim hót, lại sở hữu những trái khoáy bom bi nổ chậm rì rì hình quá dứa dễ dàng xí gạt lộn nhập cây cối.

Có thể thưa, lối cho tới ngôi trường cho tới với học thức khoa học tập to lớn chính thức kể từ những điều nhỏ nhỏ bé ngay sát gụi nhưng mà ví dụ, sống động biết bao. Nếu không tồn tại vòng đeo tay vạn vật thiên nhiên, tương đối thở vạn vật thiên nhiên, sự chuyển đổi vi diệu của vạn vật thiên nhiên thì làm thế nào thức tỉnh dậy nhập tao, nuôi chăm sóc tâm trạng tao kể từ vẻ đẹp nhất ngân nga giờ Việt. Đường cho tới ngôi trường như 1 bệ phóng đường sân bay trường bay trước tiên nhằm nâng cánh, lẹo cánh mang lại tao. Đó tương tự nhịp võng nối nhị đầu cái ngôi trường và cái ngôi nhà, mái ấm gia đình và thầy cô, đồng minh. Đó tương tự nhịp cầu trước tiên fake tao nhập đời, học tập đối nhân xử thế, học tập cốt phương thức người.

Xem thêm: mẹ mày béo là gì

Xem thêm: bảo vệ ngôi sao của tôi

Những ngày đầu Đông, chớm rét này, tao lại ghi nhớ tuyến phố cho tới ngôi trường của lớp học tập vùng cao điệp trùng bao núi non, đèo dốc cheo leo, sương quáng gà chứa đựng nhằm cõng con cái chữ bên trên vai cũng gồ ghề uốn nắn khúc đậm nhạt nhẽo nước mưa, nước suối. Nhớ sao hình hình họa những giáo viên, gia sư cắm bạn dạng tiếp tục gieo cả tuổi hạc xuân sắc của tôi nhập màu xanh da trời lá rừng nhằm ươm từng con cái chữ group lên ngọn lửa của niềm tin tưởng và khát vọng. Cái chữ đem theo đuổi tiếng nói, đem theo đuổi cốt cơ hội, đem theo đuổi phong vị, đem theo đuổi tấm lòng Fe son tình nghĩa gắn kết.

Có cả những giáo viên đem quân hàm xanh rì không chỉ có là bước lối tuần tra biên cương, mà còn phải xây những trở nên trì vững vàng chãi vì chưng gieo chữ trồng người nhằm đảm bảo an toàn bình yên Tổ quốc, cương vực khu đất đai sông núi. Bởi loài người là hoa của khu đất, gieo chữ như gieo phúc gieo lộc, gieo những tinh tuý, tinh hoa cả truyền thống lâu đời ngàn đời kể từ mạch mối cung cấp văn hóa truyền thống, mạch mối cung cấp dạy dỗ. Chợt nhập tôi chợt vang dội nhạc điệu rộn ràng tấp nập tươi tỉnh bài bác hát “Đi học”, thơ của người sáng tác Minh Chính được nhạc sĩ Bùi Đình Thảo lẹo cánh: “Hương rừng thơm nức đống vắng/ Nước suối nhập âm thầm thì/ Cọ xòe dù che nắng/ Râm đuối lối em đi”. Đường cho tới ngôi trường là tuyến phố thơm nức mùi hương nắng và nóng băng qua bao thách thức nhằm “Gieo chữ bên trên mây”, nhằm chữ nảy lộc bên trên đá “Vì quyền lợi chục năm thì nên trồng cây, vì như thế quyền lợi trăm năm thì nên trồng người” như tiếng dặn dò của Bác Hồ yêu kính.

Tản văn: Nguyễn Ngọc Phú